Là nhà văn, nhà thơ đa tài, trong sự nghiệp sáng tạo của mình Nguyễn Phan Hách (1944 – 2018) đã đóng góp rất nhiều tác phẩm có giá trị ở nhiều thể loại khác nhau. Bài thơ “Tiếng việt mến yêu” là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách viết của ông. Bài thơ đã truyền cho chúng ta niềm tự hào về đất nước con người được thể hiện qua sự độc đáo, đa dạng và phong phú của Tiếng Việt.
Tiếng việt mến yêu1Những chú thích đều của chúng tôi
Năm mươi người con theo cha xuống biển
Năm mươi người con theo mẹ lên rừng2Theo truyền thuyết con Rồng cháu Tiên
Những người con ngồi đúc trống đồng
Tiếng chim hót phổ vào giọng nói
Mẹ là tiếng đầu tiên trẻ gọi
Nghe dịu dàng âu yếm biết bao
Tiếng Việt ơi, tiếng Việt có từ đâu
Sau tiếng Mẹ là tiếng Yêu thánh thót
Tiếng Nước nghe như rơi từng giọt
Tiếng Đất nghe chắc nịch vững bền
Tiếng Cơm nghe ngạt ngào hương thơm
Người Giao Chỉ lắng nghe tiếng gió3Giao Chỉ, viết theo chữ Nho là 交趾, nghĩa là nơi giao hội, là điểm giao cắt, là tên nước Việt Nam trong một giai đoạn Lịch sử
Tiếng dòng sông rì rào sóng vỗ
Tiếng trời xanh lồng lộng mênh mang
Tiếng xôn xao của nắng thu vàng
Tiếng dế đêm trăng thanh vời vợi
Tiếng hổ gầm vang trong hốc núi
Tiếng mây bay vương vấn sắc trời
Tiếng sấm rền và tiếng mưa rơi
Tiếng nhịp đập trái tim thiếu nữ
Tiếng bập bùng nhen trong bếp lửa
Những thanh âm tha thiết bồi hồi
Bật ra thành tiếng Việt trên môi
Tiếng Việt tuôn trào như thác chảy
Cứ cuồn cuộn, không bao giờ ngừng lại
Dòng trường giang ngôn ngữ diệu kỳ
Ký hiệu nào để khắc để ghi
Những tiếng Việt lên trang giấy trắng
Những tiếng Việt ghi vào trong nắng
Vào trời xanh, vào gió bao la
Nét tượng hình cổ tích xa xưa
Như dấu chân chim, như nét vẽ
Trang sách Nôm diệu kỳ đến thế
Bật vang lên ngàn vạn âm thanh
A, B, C… dòng chữ tươi xanh
Đã chuyển vận tâm hồn tiếng Việt
Đã hiện hình hài dưới cây bút Việt
Dòng trường giang ngôn ngữ muôn đời
Chi chít như sao mọc trên trời
Ghi khắc lại tâm hồn đất Việt…
Đêm đêm nhìn trời sao tôi biết
Những gì tiếng Việt đã cho tôi.